Khi bữa cơm gia đình không còn hiện diện mỗi ngày, ấy là sự đứt gãy âm thầm trong nếp sống, trong tình thân. Hồi ức quây quần xưa dần lùi xa, để lại khoảng trống đầy tiếc nuối giữa nhịp sống hiện đại hôm nay.

Khi bữa cơm gia đình từng là biểu tượng của sum vầy và yêu thương

Ngày xưa, trong nếp sống truyền thống Việt, bữa cơm gia đình là khoảnh khắc thiêng liêng nhất trong ngày. Dù nghèo hay khá giả, dù làng quê hay phố thị; thì sau một ngày làm việc vất vả; cả nhà đều mong chờ phút giây quây quần bên mâm cơm nóng hổi. Không chỉ là bữa ăn; đó là thời khắc cả gia đình hiện diện – Cha hỏi chuyện con, mẹ gắp cho chồng; anh chị em tíu tít bên nhau.

Bữa cơm ấy không cần nhiều món,;chỉ cần có nhau. Bát canh rau dền, dĩa cá kho; chén mắm dầm ớt – Nhưng chan chứa hạnh phúc. Nhất là khi các anh, các chị còn nh;, ai cũng thương nhau, nhường nhau từng miếng ngon. Cái tình ấy; cái cảm giác đầm ấm ấy, in đậm vào tâm khảm bao người – trở thành một phần ký ức không thể xóa nhòa.

Khi bữa cơm gia đình không còn khoảnh khắc sum vầy
Khi bữa cơm gia đình dần vắng bóng trong nhịp sống hiện đại ( Ảnh: internet ).

Khi bữa cơm gia đình dần vắng bóng trong nhịp sống hiện đại

Ngày nay, khi mỗi người một công việc; một lịch sinh hoạt riêng, khi điện thoại thông minh và cuộc sống số chiếm lĩnh thời gian; việc ăn cơm cùng gia đình dường như bị xếp xuống thứ yếu. Nhiều gia đình ăn lệch giờ, ăn riêng phòng, ăn vội vàng. Không ít người vừa ăn vừa dán mắt vào màn hình; không một lời hỏi han; không một ánh mắt cảm thông.

Khi bữa cơm gia đình không còn  khoảnh khắc sum vầy
bữa cơm gia đình

Sự vắng mặt của một bữa cơm đúng nghĩa kéo theo sự nhạt dần của kết nối. Cha mẹ không còn hiểu con cái nghĩ gì. Con cái cũng không còn nghe được nhịp thở của gia đình. Và trong âm thầm, tình cảm, đạo lý,;sự gắn bó cũng bị bào mòn từng ngày.

Khi bữa cơm gia đình trở thành một miền ký ức xa xôi

Có lẽ ai cũng từng có một thời thơ ấu đáng nhớ bên mâm cơm đầy ắp tiếng cười. Nhưng khi lớn lên, mỗi người một ngả, bữa cơm đủ mặt dần trở nên hiếm hoi. Có người đi làm xa, có người lập nghiệp nơi đất khách; có người bận bịu với trăm công nghìn việc… Để rồi, khi chợt trở về quê hay về thăm cha mẹ; ta lại giật mình vì cảm giác cũ không còn nguyên vẹn nữa.

Cái cảm giác được nghe mẹ gọi về ăn cơm; được tranh nhau phần trứng rán; được anh gắp cho miếng cá, chị nhường chén canh – Giờ đây trở thành một nỗi nhớ. Một nỗi nhớ có thể khiến mắt cay, lòng chùng xuống; và tim đau đáu những điều không còn trở lại.

Khi bữa cơm gia đình không còn khoảnh khắc sum vầy
Khi bữa cơm gia đình trở thành một miền ký ức xa xôi * Ảnh: internet ).

Khi bữa cơm gia đình cần được hồi sinh – không chỉ vì ăn uống

Bữa cơm gia đình không chỉ giúp nuôi sống thể chất; mà còn nuôi dưỡng tinh thần, đạo lý và nhân cách. Đó là nơi dạy trẻ nhỏ về sự chia sẻ, yêu thương, lễ phép. Là nơi để cha mẹ truyền cho con những bài học không giáo trình nào dạy được. Là không gian để mỗi thành viên cảm nhận mình thuộc về nhau – Một sợi dây vô hình gắn kết nhưng bền bỉ vô cùng.

Chỉ cần một hành động nhỏ – Gác lại công việc, tắt tivi, dừng lướt mạng – Để cùng nhau ngồi xuống ăn cơm và lắng nghe nhau; cũng đủ làm sống lại cảm giác xưa. Dù có thể không còn đầy đủ như trước; nhưng khi ta trân trọng từng lần quây quần, thì mâm cơm lại trở thành “mái nhà trong mái nhà”.