Ly hôn tăng cao gióng lên hồi chuông báo động về sự đổ vỡ những giá trị gia đình – Nền tảng đạo đức và nhân cách mà người Việt từng gìn giữ, truyền nối qua bao thế hệ với niềm tin yêu, trách nhiệm và nghĩa tình sâu nặng.
- Trẻ em lớn lên trong sự cô đơn ở các gia đình hiện đại
- Áo dài Việt Nam – Thấm đẫm ký ức và hồn dân tộc
- Bài học từ một vết thương – Ký ức đầu tiên của nghề giáo
Xem nhanh
Ly hôn tăng cao: Khi yêu thì hứa hẹn, khi sống chung thì buông tay
Theo thống kê của ngành tư pháp, mỗi năm Việt Nam ghi nhận hàng chục nghìn vụ ly hôn. Đáng chú ý, ly hôn tăng cao chủ yếu xảy ra ở các cặp vợ chồng trẻ; đặc biệt trong độ tuổi từ 25 đến 35. Nhiều đôi kết hôn chỉ vài tháng; thậm chí có con nhỏ chưa đầy tuổi; cũng đưa nhau ra tòa.
Thực tế hiện nay, không ít người trẻ bước vào hôn nhân với tâm thế mơ mộng; yêu vội, cưới nhanh. Lúc yêu thì thề non hẹn biển; nhưng khi va chạm thực tế; mâu thuẫn nảy sinh lại không đủ kiên nhẫn để cùng nhau vượt qua. Từ yêu thương đến chia tay, chỉ cách nhau vài cuộc cãi vã; vài lần tổn thương không chịu nổi.
Khi sống trong một xã hội đề cao cá nhân; sự bền chặt trong hôn nhân dường như không còn là điều kiện tiên quyết. Nhiều người coi ly hôn là giải pháp “văn minh”, dễ lựa chọn hơn là học cách tha thứ; cùng nhau sửa sai và lớn lên trong tình yêu thương có trách nhiệm.
Ly hôn tăng cao: Trẻ em trở thành nạn nhân im lặng
Hậu quả lớn nhất từ ly hôn tăng cao không dừng lại ở việc một mái nhà tan vỡ; mà là những đứa trẻ vô tội bị tổn thương sâu sắc. Chúng không thể hiểu vì sao chỉ mới hôm qua gia đình còn đầy tiếng cười; hôm nay cha mẹ đã quay lưng rời bỏ nhau.
Nhiều đứa trẻ phải lớn lên trong cảnh thiếu cha hoặc vắng mẹ. Sự đổ vỡ gia đình khiến các em sống khép kín, mất niềm tin vào người lớn; vào tình yêu. Có trẻ trở nên trầm cảm, lầm lì, học hành sa sút. Có trẻ lại nổi loạn, bỏ học; nghiện game, sa vào tệ nạn… Tất cả chỉ vì thiếu một mái ấm trọn vẹn để nương tựa và học cách yêu thương.
Trong văn hóa truyền thống Việt Nam; gia đình là nơi đầu tiên dạy con người biết sống nhân hậu; lễ nghĩa, kiên nhẫn và sẻ chia. Một khi nền tảng ấy đổ vỡ; những giá trị đạo đức cũng theo đó mà lung lay trong thế hệ kế tiếp.

Ly hôn tăng cao: Khi giá trị truyền thống bị xói mòn
Ly hôn tăng cao còn phản ánh sự thay đổi nhanh chóng của đời sống hiện đại – Nơi mà công nghệ; áp lực kinh tế và thói quen sống cá nhân hóa đang khiến con người xa nhau.
Vợ chồng sống chung một mái nhà nhưng không còn chia sẻ. Thời gian dành cho nhau bị thay thế bằng điện thoại, mạng xã hội. Những bữa cơm gia đình – Nơi từng gắn kết các thế hệ – Ngày càng vắng tiếng cười; thiếu ánh mắt đồng cảm.
Ngày trước, ông bà ta sống với nhau cả đời không chỉ vì tình mà còn vì nghĩa; vì trách nhiệm và vì con cháu. Họ hiểu rằng, giữ gìn hôn nhân là giữ cho cả dòng tộc một nền nếp; cho xã hội một sự ổn định. Ngày nay, nhiều người trẻ dễ buông tay khi gặp khó khăn; bởi họ không còn được dạy cách gìn giữ một mái ấm qua những tấm gương sống bền bỉ; hy sinh.
Làm gì để giữ gìn mái ấm trong thời hiện đại?
Để hạn chế tình trạng ly hôn tăng cao; điều quan trọng là cần khơi dậy lại ý thức trách nhiệm trong hôn nhân – Không chỉ là trách nhiệm với bạn đời; mà còn là trách nhiệm với con cái và với truyền thống gia đình.
Ngay từ trước khi cưới; các cặp đôi nên được tư vấn, trang bị kỹ năng sống chung; giải quyết mâu thuẫn, quản lý cảm xúc và tài chính. Sau khi kết hôn; hãy giữ thói quen chia sẻ; lắng nghe và cùng nhau vượt qua thử thách; thay vì chỉ đổ lỗi và buông xuôi.

Ngoài ra, cần khôi phục vai trò của ông bà; cha mẹ trong việc giáo dục con cháu về giá trị hôn nhân. Một đứa trẻ lớn lên trong mái ấm yêu thương; được chứng kiến cha mẹ bao dung; nhẫn nại với nhau, sẽ có nền tảng tâm hồn vững chắc và biết cách xây dựng tổ ấm của chính mình sau này.
Gia đình không chỉ là nơi để yêu, mà còn là nơi để gìn giữ
Ly hôn tăng cao là hệ quả của một xã hội thay đổi nhanh; nhưng cũng là lời nhắc nhở về trách nhiệm làm người trong gia đình. Bởi một gia đình tan vỡ không chỉ là nỗi đau của hai người lớn; mà là vết rạn kéo dài trong tâm hồn con trẻ và trong lòng xã hội.
Đã đến lúc mỗi người cần nhìn lại: Giữ gìn hôn nhân không phải là giữ cho riêng mình một người; mà là giữ cho cả gia đình một nơi để yêu thương; và giữ cho xã hội một giá trị bền vững đã bao đời gìn giữ.