Cuộc đời là một hành trình dài; trên hành trình đó có cả niềm vui và những nỗi buồn; có cả thành công và sự thất bại. Để cuộc sống luôn bình yên và hạnh phúc, đó là mong ước của mỗi con người. Vậy để đạt được điều đó, ta cần có thái độ với những điều bất ngờ trong cuộc sống như thế nào?


Để cuộc sống luôn bình yên: Cần biết buông xuống

Để cuộc sống luôn bình an cần biết buông những gì đã qua. Hãy trân quý những gì của hiện tại.
Điều đã qua rồi, thì nên chầm chậm buông xuống đó là cách để cuộc sống luôn được bình yên ( Ảnh: Pixabay )


Có câu chuyện kể rằng: Triết gia người Hy Lạp cổ đại Sokrates, từng gặp một người thất tình; nhìn dáng vẻ đau khổ của anh ta, ông liền khuyên nhủ. Nhưng chàng trai thất tình không nghe, mà chỉ sầu não than thở: “ Ông đâu phải người trong cuộc mà có thể hiểu được nỗi chua xót, đau đớn cơ chứ. Tôi đã mất hết rồi.?”

Sokrates vẫn nhẫn nại khuyên nhủ chàng trai: “Mất rồi thì là mất rồi! Tại sao lại không tiếp tục đi tiếp chứ. Lẽ ra anh nên cảm ơn người đã bỏ rơi anh; nên chúc phúc cho cô ấy chứ.”

Chàng trai thất tình ngạc nhiên hỏi: “Cảm ơn cô ấy? Tại sao chứ?”. Sokrates đáp: “Bởi vì cô ấy đã cho anh cơ hội để đi tìm niềm hạnh phúc mới cho mình?”

Điểm yếu nhất của con người, chính là nằm ở chỗ buông xuống không được.

Không buông được cuộc tình sớm đã kết thúc; không buông được người đã quyết tâm ra đi. Đây chính là điểm yếu nhất của con người. Khi vẫn đang dằn vặt trong việc nên buông hay không buông; cũng đồng nghĩa với việc bạn cũng mất đi hạnh phúc đáng trân trọng trước mắt mà không biết.

Một cốc nước cầm lâu thì mỏi tay; một cái túi vác lâu thì khiến vai đau nhức; một người chứa quá nhiều nỗi niềm trong tim, lâu dần cũng sẽ trở nên suy sụp. Trong cuộc đời việc cần buông tay thì phải buông, người cần quên thì phải quên.

Hãy quẳng gánh lo đi để cuộc sống luôn bình yên

Một nhà văn đã từng nói: “Khi gặp những sóng gió của cuộc đời, chúng ta nên học hỏi những vị thuyền trưởng; trước những bão biển mưa gió thì phải vất bỏ những thứ nặng nề vô dụng để giảm đi trọng lượng của con tàu.”

Cũng như vậy, con thuyền sinh mệnh không thể chịu được quá nhiều giày vò; không thể gánh vác quá nhiều dằn vặt. Khi để những đau khổ của quá khứ, xen lẫn cùng những phiền não của hiện tại; đối với bất cứ ai cũng đều sẽ là những giày vò mệt mỏi trong tâm.

Vậy nên, có những người, cần buông tay thì phải buông tay; có những chuyện, nên quên thì phải quên. Đừng để những người không đáng, những việc không nên nhớ, chen vào cuộc sống hiện tại của bản thân.

Hiểu cách buông tay mới có thể nắm lấy hiện tại

Hãy học cách trân trọng những gì đang có; hãy học cách tha thứ và cảm ơn với những gì đã đi qua. Điều đã qua rồi, thì nên chầm chậm buông xuống; cái đã lỡ rồi, nên học cách mở lòng bao dung.

Hãy buông xuống những điều đã qua; khép lại quá khứ, đừng để những hồi ức trở thành trói buộc. Đây không phải là mất đi, mà chính là giải thoát; là bỏ qua cho chính bản thân mìn

Hiểu được cách buông tay, thì mới có thể đưa tay nắm lấy hiện tại; mới có thể có tinh thần để tiếp tục sống và trải nghiệm những điều thoải mái, vui vẻ tiếp theo.


Để cuộc sống luôn bình yên: Đừng sợ thất bại

Cân bằng đá (tiếng Anh: rock balancing hay stone balancing) là một nghệ thuật sử dụng các hòn đá có hình thái, cấu trúc, thuộc tính khác nhau để vun đắp thành chồng, cột, vòm mà không cần sử dụng các chất kết dính, dây hay dụng cụ để duy trì cấu trúc đó.
Muốn thắng, thì nhất định không được sợ thất bại; đối thủ thực sự trong cuộc đua ấy chính là bản thân mình! ( Ảnh: Pixabay)


Có một câu truyện kể về hai chú ngựa như sau: Trên thảo nguyên xanh bao la, có hai chú ngựa; ngựa trắng và ngựa đen – cả hai chú ngựa này đều mong muốn trở thành con ngựa chạy nhanh nhất trên thảo nguyên.

Mỗi khi trên thảo nguyên tổ chức cuộc thi chạy, chúng đều ôm hy vọng, háo hức đăng ký tham gia; nhưng hết lần này đến lần khác, cả hai đều thất bại.

Sau nhiều lần thất bại, lòng tự tin và tự tôn của ngựa trắng bị tổn thương nghiêm trọng; khiến nó không dám tham gia bất kỳ cuộc thi chạy nào nữa. Còn ngựa đen, vẫn miệt mài luyện tập, và cũng không từ bỏ bất cứ cuộc thi chạy nào; mặc dù thi lần nào thua lần ấy.

Thấy vậy, ngựa trắng khó hiểu bèn hỏi ngựa đen: “Cậu thi chạy chẳng bao giờ đạt được thành tích tốt, chẳng lẽ cậu không sợ người khác chê cười sao?”

Đừng sợ thất bại sẽ thành công

Nghe bạn hỏi, ngựa đen cười vui vẻ đáp: “Mình chẳng sợ thua, cũng chẳng sợ bị người khác cười chê. Tuy không đạt được thành tích cao; nhưng mỗi lần thi đấu, mình đều thu được những kinh nghiệm quý báu; còn được rèn luyện bản thân nữa.”

Và ngựa đen vẫn cứ tiếp tục chăm chỉ luyện tập; ngày này qua ngày khác. Cuối cùng, sự cần cù, kiên định của ngựa đen đã được đền đáp. Ngựa đen đã giành được ngôi vị quán quân, trong cuộc thi tuyển chọn thiên lí mã của thảo nguyên, được tổ chức mỗi năm một lần.

Khi lên bục nhận giải, ngựa đen đã nói: “Muốn thắng, thì nhất định không được sợ thất bại; đối thủ thực sự trong cuộc đua ấy chính là bản thân mình!”


Cuộc sống chính là quá trình không ngừng trưởng thành từ những khó khăn, thất bại


Trong cuộc sống, điều khiến bước chân ta chùng bước, không phải là những khó khăn trên con đường; mà chính là sự chùn chân, bỏ cuộc trong thâm tâm. Khiến người ta sa sút tinh thần, nhụt chí; không phải là sự đả kích của thất bại; mà chính là sự nản lòng, thoái chí trong suy nghĩ.

Trên đường đời, thành công không bao giờ đến một cách dễ dàng; trên con đường đó không thể tránh khỏi những thất bại. Điều quan trọng là thái độ bản thân ta đối đãi ra sao khi rơi vào hoàn cảnh đó.


Người vượt qua được khó khăn, thất bại là người giàu có trong tâm hồn và tinh thần


Có người nói rằng: “Chính nhờ có những khó khăn, thử thách, khả năng quan sát của chúng ta mới có thể trở nên sâu sắc hơn; một người vượt qua được khó khăn thử thách mà vẫn giữ được trái tim yêu thương; chứng minh đó là người giàu có trong tâm hồn, giàu có trong tinh thần; người như thế khi gặp thất bại vẫn sẽ đứng lên được.”

Một người có tầm nhìn xa, thì không sợ thất bại; người có nghị lực, thì không sợ thua. Bởi họ hiểu được rằng, một lần thành công, không chắc rằng cả đời thành công; một lần thất bại cũng không nhất định cả đời thất bại.

Làm người, không thể bởi vì sợ ngã mà không bước đi; chỉ cần đứng lên được, thì không sợ bị ngã xuống. Thất bại vốn không đáng sợ; điều đáng sợ chính là sau khi thất bại không tự đứng lên được để tiếp tục bước đi.