Giữa dòng chảy hiện đại, Đậu ông Khoái vẫn âm thầm giữ lửa nghề xưa. Từ làng Nghi Khúc trứ danh đất Bắc Ninh đến phố thị Chí Linh, gần nửa thế kỷ qua, hương vị đậu thơm mềm ấy đã trở thành một phần ký ức, một niềm tự hào của bao thế hệ.
- Ổi rớt giá – Tình người không bao giờ rớt
- Bánh mì ông Tròn – Từ hương vị đến tấm lòng
- Mâm cơm gia đình – Hơn cả bữa ăn, là giá trị sống
Xem nhanh
Hành trình lập nghiệp mang theo cả hồn quê làng nghề
Ông Khoái – Người đặt nền móng cho thương hiệu Đậu ông Khoái – Rời Bắc Ninh đến Chí Linh lập nghiệp từ năm 1971. Sinh ra trong một gia đình có truyền thống làm đậu phụ lâu đời; ông không chỉ mang theo hành trang là vài món đồ thô sơ; mà còn gói ghém trong tim cả một “bí quyết gia truyền” được chắt lọc từ bao đời ở làng Nghi Khúc.
Không quảng bá rầm rộ; không chiêu trò tiếp thị; Đậu ông Khoái chinh phục người dân Chí Linh bằng chất lượng thực sự – Những miếng đậu mịn màng; thơm béo tự nhiên, mát lịm lòng người, khiến ai một lần thưởng thức cũng khó lòng quên được. Sự khác biệt của đậu ông Khoái không chỉ đến từ kỹ thuật làm đậu bằng nước chua truyền thống – Khác biệt hoàn toàn với cách dùng muối vừa phổ biến vừa dễ làm – Mà còn nằm ở cái tâm; cái tình của người làm nghề.

Giữ lửa nghề cha – Cửa hàng nhỏ, hồn nghề lớn
Sau khi ông Khoái qua đời, nghề làm đậu được trao lại cho các con. Trong đó, người con trai thứ đã duy trì sản xuất; và mở cửa hàng ngay trên trục đường Trần Hưng Đạo; tại ngã rẽ đi chợ Bạch Đằng và quảng trường Sao Đỏ – Một vị trí vừa thuận tiện; vừa quen thuộc với bao người dân Chí Linh
Dưới mái nhà ấy, mỗi ngày là một vòng quay bận rộn: vài nghìn miếng đậu phụ ra lò, vài tạ đậu tương được chế biến. Nhưng điều đặc biệt là, giữa guồng quay ấy, vẫn vẹn nguyên sự tỉ mỉ, chân thành như ngày đầu. Đậu ở đây không phải là sản phẩm công nghiệp lạnh lùng mà là kết tinh của công phu; của niềm tự hào gia truyền và tình cảm người thợ dành cho từng mẻ đậu.
Bí quyết đến từ những điều giản dị nhưng chân thành
Chia sẻ từ người con dâu – Nay là người tiếp nối nghề của cha chồng – Khiến người nghe càng thêm trân quý: từ việc lựa chọn đậu tương hạng nhất; hạt mẩy đều, đến công đoạn ngâm, lọc, nấu đậu đều theo đúng quy trình cổ truyền. Những ngày hè nóng bức; đậu được ngâm từ 4–5 tiếng, đun lọc kỹ lưỡng để giữ được vị mát – Mịn – Thơm đặc trưng của làng Nghi Khúc.
Không những thế, cửa hàng còn bán thêm nước đậu, óc đậu; những thức uống giải nhiệt mộc mạc mà bổ dưỡng – Món quà dân dã mùa hè mà ai từng thưởng thức đều thấy dễ chịu; mát lành như chính tấm lòng người làm ra nó.

Đậu ông Khoái – Không chỉ là món ăn, mà là nét văn hóa
Đậu phụ là món ăn quá đỗi quen thuộc, bình dị trong bữa cơm người Việt. Nhưng chính sự giản dị ấy càng cần được nâng niu và giữ gìn. Đậu ông Khoái không chỉ là sản phẩm; mà là một biểu tượng của lòng trung hậu; của việc giữ gìn và phát huy văn hóa truyền thống trong thời đại công nghiệp hóa, hiện đại hóa.
Người con trai thứ – Chủ cửa hàng hiện nay – Luôn mỉm cười thân thiện với khách, chẳng ngần ngại chia sẻ về nghề làm đậu. Nụ cười ấy là minh chứng cho niềm tự hào không giấu giếm: “Tôi muốn giữ nghề không chỉ vì cha, vì tổ tiên, mà còn vì đây là văn hóa của quê mình.”
Thứ văn hóa ấy không ồn ào, không hào nhoáng; nhưng thấm đượm và lan tỏa – Như chính vị đậu phụ mát lành; thơm ngậy mà cửa hàng ông Khoái trao gửi mỗi ngày đến từng bữa cơm gia đình.
Đậu ông Khoái – Một thương hiệu, một tấm lòng – Gửi lại cho mai sau
Có thể nói, trong lòng người dân Chí Linh; cái tên Đậu ông Khoái đã vượt ra ngoài một thương hiệu ẩm thực; mà trở thành kỷ niệm, thành văn hóa sống. Giữa thời đại của thực phẩm nhanh; hàng hóa tiện lợi; vẫn còn đó một nơi “làm đậu như làm vàng” – Tỉ mỉ, tử tế và đầy trân quý
.
Giữ nghề – Là giữ lấy gốc gác. Là giữ cái hồn của một vùng đất.
Và Đậu ông Khoái – Với bí quyết làng Nghi Khúc, với tấm lòng người Chí Linh – Xứng đáng là niềm tự hào bền vững, một “di sản sống” giữa phố phường.
Tác giả: Đồng Mỵ