Cha mẹ quá bảo bọc con sẽ khiến trẻ mất đi cơ hội được tự lập. Chỉ khi cha mẹ dám buông tay thì trẻ mới tự lựa chọn và suy nghĩ độc lập.
- Học cha mẹ Pháp cách dạy con về lòng kiên nhẫn
- Cha mẹ thông thái sẽ không nuông chiều mà dạy con thành thạo 3 kỹ năng này
- Cha mẹ thực hiện 3 “không” để nuôi dạy con nhàn nhã
Khi nuôi dạy con cái, điều mà hầu hết bậc cha mẹ luôn mong chờ đó chính là con mình có thể tự lập sớm; biết tự giác làm mọi thứ. Đây là ước mơ của nhiều cha mẹ nhưng nó không phải quá xa vời để có thể đạt được; trên thực tế chỉ cần biết cách giáo dục là cha mẹ sẽ nhàn tênh khi nuôi dạy con.
Một chuyên gia giáo dục trẻ em ở Trung Quốc đã nói: “Bất kỳ điều gì trẻ có thể làm thì hãy để chúng tự làm, cha mẹ đừng làm thay”. Một ngày nào đó con cái sẽ lớn và có cuộc sống riêng; cha mẹ không thể theo con cả đời nên chúng cần học cách sống tự lập.
Vì vậy, khi con đến một độ tuổi nhất định và có thể làm được một số việc, cha mẹ hãy mạnh dạn buông tay. Chỉ có cha mẹ dám buông tay mới có thể nuôi dạy những đứa trẻ tự lập.
Xem nhanh
Con cái là niềm hy vọng và tương lai của cha mẹ, nhưng làm sao để yêu thương đúng cách?
Ở Trung Quốc có một bộ phim hoạt hình với tựa đề “Em bé khổng lồ” từng gây tiếng vang lớn trong cộng đồng. Phim kể về câu chuyện của một cặp vợ chồng trung niên có một cậu con trai và cực kỳ yêu thương con mình.
Người cha đi làm kiếm tiền lo cho gia đình; còn người mẹ ở nhà chăm sóc con toàn thời gian. Người mẹ chăm sóc cậu con trai từ những việc nhỏ đến việc lớn. Ngay cả khi cậu đã lớn thì mẹ cậu vẫn không để cậu phải làm bất cứ việc gì; kể cả việc tự chăm sóc bản thân. Khi cậu thích bất cứ điều gì đều được mẹ đáp ứng mà không chút băn khoăn.
Rồi đến một ngày, người cha qua đời trong một vụ tai nạn; từ đó, người mẹ vừa phải kiếm tiền vừa phải chăm sóc con trai; cuộc sống trở nên rất khó khăn. Dù vậy, người mẹ cũng không làm giảm chất lượng cuộc sống của người con trai. Còn người con trai vô tâm không thấy xót thương trước những khó khăn của mẹ.
Sau này, người mẹ già đi, không còn kiếm được tiền; bà không còn đủ khả năng đáp ứng những yêu cầu của con trai mình nữa. Một lần, cậu con trai thích một trò chơi trên TV, người mẹ đã đưa đưa cho cậu con trai hết số tiền ít ỏi còn lại. Cậu con trai mua được món đồ mình thích nên rất vui vẻ.
Nhưng khi cậu cảm thấy đói mà không có gì ăn nên tức giận đẩy người mẹ ngã xuống đất. Kể từ đó, người mẹ không bao giờ đứng dậy nữa; và cậu con trai phải tự đi tìm thức ăn nhưng nhà bếp trống trơn, tủ lạnh cũng vậy. Khi đó, người con trai mới nhận ra nếu không có mẹ, anh sẽ chẳng biết gì. Cuối cùng, anh chọn quay trở về bụng mẹ.
Cha mẹ dám buông tay mới là người thực sự yêu con
Bộ phim hoạt hình kết thúc với cảnh người con trai quay trở về bụng mẹ đã để lại bao suy tư trong lòng các bậc làm cha mẹ. Họ trăn trở một câu hỏi: Con cái là niềm hy vọng và tương lai của cha mẹ; nhưng làm sao để yêu thương đúng cách? Bởi trên thực tế cũng có rất nhiều người mẹ giống như trong bộ phim hoạt hình trên.
Nhiều đứa trẻ lên 3, lên 5 tuổi rồi nhưng cha mẹ vẫn sợ con mình ngã; lúc nào cũng đi theo con mình. Nhiều cha mẹ lo lắng con mình sẽ bị bắt nạt khi chơi với các bạn khác; nên luôn can thiệp vào, lâu dần đứa trẻ không thể hoà nhập với tập thể.
Cha mẹ thường viện lý do “con nó còn nhỏ, có biết gì đâu, mình làm thế là vì muốn tốt cho nó”. Có thể tạm thời trẻ còn bé nên cần cha mẹ bảo vệ; nhưng đến một ngày con lớn, cha mẹ vẫn không dám buông tay, thì trẻ không bao giờ có cơ hội để thử mọi thử. Vì vậy, cha mẹ dám buông tay đúng lúc mới là người thực sự yêu con.
Cha mẹ dám buông tay thì trẻ mới tự lựa chọn và suy nghĩ độc lập
Trách nhiệm quá mức của cha mẹ là một sự cản trở. Trên con đường trưởng thành của một đứa trẻ nhất định phải có gập ghềnh, không nên quá suôn sẻ, có những con đường chúng buộc phải tự đi.
Cha mẹ quá bảo bọc con sẽ đi ngược lại với quy luật phát triển tự nhiên của con cái; khiến trẻ mất đi cơ hội được tự lập. Vì thế, cha mẹ dám buông tay thì trẻ mới tự lựa chọn và suy nghĩ độc lập.
Trẻ tự lập có khả năng sinh tồn tốt hơn
Khi đại bàng mẹ xây tổ, nó sẽ lót gai ở đáy tổ, sau đó phủ cỏ mềm lên trên. Khi đại bàng con lớn hơn một chút, đại bàng mẹ sẽ từng chút mang đi những ngọn cỏ mềm. Và để không bị gai đâm, đại bàng con chỉ có thể từng bước lui về phía mép tổ. Cho đến một ngày, trong tổ không còn chỗ đứng, đại bàng con không thể rút lui nên đã học cách bay.
Đại bàng nên thuộc về bầu trời xanh; còn đứa trẻ nên thuộc về chính mình. Trẻ cần bước ra xã hội để đối mặt những khó khăn trong cuộc sống và tự gánh vác mọi thứ.
Một đứa trẻ tự lập có thể sống độc lập và suy nghĩ độc lập. Nếu một thế hệ thứ 2 giàu có mà không tự lực cánh sinh; bất kể bao nhiêu tài sản thừa kế mà cha mẹ để lại cũng sẽ tiêu hết vào một ngày nào đó. Và nếu một người tự lực cánh sinh, cho dù cha mẹ không có nhiều tài sản; họ vẫn có thể đạt được thành công bằng nỗ lực của chính mình.
Cha mẹ nên làm gì để con mình có thể tự lập?
Hãy tôn trọng sự lựa chọn và tin vào khả năng của trẻ: Khi trẻ có chính kiến riêng, cha mẹ phải học cách tôn trọng sự lựa chọn của trẻ; đồng thời phải tin tưởng vào khả năng của con.
Có thể kinh nghiệm của trẻ chưa phong phú như người lớn; tư duy còn thiếu sót nhưng nó không quan trọng. Chỉ cần trẻ sẵn sàng cố gắng, cha mẹ có thể đáp ứng mong muốn của trẻ trong giới hạn an toàn.
Hãy cho phép trẻ phạm sai lầm: Trong cuộc đời, ai lớn lên mà chẳng mắc nhiều sai lầm. Là cha mẹ, chúng ta thường muốn truyền kinh nghiệm lại con cái để giúp chúng phần nào tránh mắc phải sai lầm. Thế nhưng, khi trẻ còn nhỏ, chúng có quyền được thử và sai.
Vì vậy, cha mẹ hãy buông tay và cho phép con mình được phạm sai lầm. Chỉ những gì trẻ trải qua mới giúp chúng có được những bài học quý giá.