Câu hỏi định mệnh trong định mệnh… Trở thành người mẹ không khó, làm mẹ mới khó. Gia đình là ngôi thánh đường đầu tiên của tâm hồn trẻ thơ và người quan trọng nhất trong giáo đường ấy chính là cô – người mẹ.

Cô tâm nguyện sẽ nuôi dạy con một cách lý trí nhất có thể

Từ ngày chào đón thiên thần bé nhỏ cô tâm nguyện sẽ nuôi dạy con một cách lý trí nhất có thể. Vậy nên trước hàng trăm câu hỏi ngây thơ mà hóc búa của con gái, cô không tùy tiện trả lời cho qua sự hiếu kỳ trước cuộc sống muôn màu này.

Một buổi sáng thức dậy, đôi mắt trong veo còn ngái ngủ nhìn mẹ hỏi: “Mẹ ơi! Con đến từ đâu?”. Cô bối rối hôn má con thì thầm: “Con vừa mơ gì hả? Cho mẹ thời gian tìm hiểu nhé!”

Bối rối trước câu hỏi chấn động của con thơ…

Không khó để trả lời con gái bé bỏng câu hỏi này, cái khó là sự lựa chọn: Con người là do khỉ tiến hóa thành hay con người là sản phẩm của Sáng Thế?

Câu hỏi định mệnh: Mẹ ơi, con từ đâu đến?...những câu hỏi hay; ai Giúp Em Trả Lời Những Câu Hỏi; Để Trả Lời Một Câu Hỏi Định mệnh; Định Mệnh con người từ đâu đến.

Chính cô còn mơ hồ, làm sao trả lời cho con đây?

Cũng như bao nhiêu người mẹ khác, cô mong muốn con có một chỗ đứng trong xã hội – đồng nghĩa đi theo con đường khoa học thực chứng như cô đã từng theo. Bài học cơ bản: Nguồn gốc loài người – Học thuyết tiến hóa của Darwin đã thành sách giáo khoa; mặc cho sự phản đối bền bỉ của tôn giáo và cả các nhà khoa học cấp tiến khác.

Cô thực sự không biết tin vào đâu; chỉ e ngại nhận định của Darwin: “Cá thể luôn phải đấu tranh sinh tồn với nha để giành quyền sinh tồn vì nguồn sống là giới hạn vì vậy chỉ có số ít cá thể được sống sót qua mỗi thế hệ (để sinh sản).”

Tận trong sâu thẳm cô muốn tin mình là sản phẩm huyền diệu phi thường của Sáng Thế, bởi trong những tình huống nguy nan – trong vô thức – cô cầu Trời giúp đỡ và cô cảm nhận Thiên Đạo nghe lời khẩn cầu của cô. Hơn nữa, là người yêu cái đẹp, cô kính ngưỡng hình tượng Phật, Chúa Giê su, Thánh Maria. Cô không hề thích ý tưởng mình là hậu duệ của khỉ… Nhưng cô lại e ngại đứa con gái bé bỏng nếu tin vào những điều “siêu thường” sẽ chị thiệt thòi, sẽ bị bắt nạt giữa đời thường nghiệt ngã…

Câu hỏi Định Mệnh

- Con gái! Khi mẹ mang thai, trăng sáng, mẹ thấy một ngôi sao băng bay qua, mẹ cầu ước:
  “Cầu Trời cầu Phật cho con một đứa con ngoan thật ngoan, khỏe mạnh, học giỏi”. Và 
Trời - Phật đã mang con đến cho mẹ, con đến từ thiên quốc.
- Thiên quốc giống trong phim Tây Du Ký hả mẹ?
- Đúng rồi, con nhớ tốt quá!
- Sao Phật không để con ở Thiên quốc mà mang con cho mẹ?
- Mẹ không rõ, có thể ở thiên quốc con đã mắc lỗi gì đó. Giống như Sa Tăng làm vỡ chén 
ngọc, giống như Trư Bát Giới phạm tội trêu chọc Hằng Nga nên bị đầy xuống trần gian làm 
người chịu khổ…
- Vậy con có về thiên quốc được không mẹ?
- Tất nhiên là được, nhưng con phải ngoan. Con làm việc gì xấu Thần Phật cũng thấy hết, 
con nghĩ xấu, Thần Phật cũng biết luôn!
- Sao Thần Phật thấy được hả mẹ?
- Trong phim con không thấy Phật có nhiều thần thông, đại trí đại huệ à?
- Đại trí đại huệ là gì hả mẹ?
- Nghĩa là trí tuệ rất lớn, lớn như vũ trụ bao la này.
- Vậy nếu con lỡ nghĩ xấu mà con không làm thì sao?
- Thì Thần Phật sẽ chăm lo cho con giỏi con ngoan… Biết phân biệt tốt xấu và không làm 
theo cái nghĩ xấu.
Câu hỏi định mệnh: Mẹ ơi, con từ đâu đến?...câu hỏi tu từ; 10 vạn câu hỏi; vì sao đặt câu hỏi; câu hỏi đố vui; câu hỏi trắc nghiệm.

Gieo duyên lành gặt quả ngọt

Tiên nhập vi chủ. Con gái 6 tuổi ngây thơ hồn nhiên tin rằng Thần Phật lúc nào cũng nhìn thấy bé làm gì, nghĩ gì nên ngôn hành cẩn trọng, ngoan ngoãn nghe lời mẹ dạy. Niềm tin của con gái là ngọn lửa thắp sáng chiếu rọi tâm cô. Cô bắt đầu tìm hiểu Phật Pháp, cô không biết cô gieo duyên cho con gái hay con gái gieo duyên cho cô niềm tin vào Phật Pháp.

Cô tin chắc chắn rằng Thần Phật đã cho cô một đứa con gái ngoan thật ngoan. Cô ý thức rằng, con càng lớn việc dạy con càng phải lý trí hơn. Giữa cuộc sống hiện thực này không thể nói chuyện Tây Du Ký với bé mãi được…

Vì tình yêu với con gái quá lớn mà cô tự ước thúc bản thân; cô biết rằng cách dạy con tốt nhất không gì hơn bằng tự mình làm gương; cô từng ngày từng ngày làm theo lời Phật dạy. Cô không còn lo ngại con gái chịu thiệt thòi hay bị bắt nạt; bởi bây giờ cô đã thực sự tin việc gì cũng có quan hệ nhân duyên. Bước qua tuổi ương dở dở, cái tuổi trẻ con không ra trẻ con, người lớn không ra người lớn bé vẫn giữ phong thái của cô bé ngoan tuy rằng cô bé không nhắc mình đến từ đâu, không nhắc đến Sa Tăng và Trư Bát Giới nữa.

Định mệnh ánh trăng

Tuổi trăng rằm. Con gái trở thành thiếu nữ xinh đẹp, tướng tại tâm sinh, ngũ quan đoan chính. Một ngày hè thủ thỉ với mẹ:

- Con đi hỏi cô Mười kết quả vào lớp chọn, cô Mười nói: “Sao khổ sở vậy? Thích vào lớp 
chọn thì để cô xin cho!”
- Rồi con nói sao?
- Con cười không nói gì. Con nghĩ: “Lớp chọn có 40 bạn, nếu con không đủ tiêu chuẩn mà
vào thì đồng nghĩa với một bạn phải thay con qua lớp khác, như vậy con đã chiếm vị trí của
bạn ấy rồi. Thôi cứ để kết quả tự nhiên, con không vào được 10A1 thì con học 10A2, con làm 
bài cũng được mà!”
Câu hỏi đuôi; câu hỏi; các câu hỏi phỏng vấn; câu hỏi nhanh như Chớp.

Cô lặng người hạnh phúc, con gái cô như một thiên thần mà Sáng Thế Chủ an bài đến cho cô nuôi dạy. Chẳng biết suy nghĩ ấy hình thành khi nào, bây giờ bé mới diễn tả trọn vẹn đến thế. Có lẽ bé đã ý thức điều ấy từ rất sớm nên con đường học vấn như được trải lụa; thi đâu đậu đấy mặc dù không đạt giải cao nhất. Bây giờ con gái đã là sinh viên Y Dược TP Hồ Chí Minh; vẫn nghĩ mình sau này không giàu vì toàn tâm muốn cứu người nên chọn ngành y. Cô bé tất nhiên học kiến thức khoa học hiện thực nhưng vẫn không quên mình đến từ đâu và một lòng tin vào Phật Pháp.

Câu hỏi định mệnh trong định mệnh

Cô vẫn biết rằng cuộc sống không chỉ màu hồng cho dù con gái cô là ai; cô thầm cảm phục con bé lúc nào cũng kể cho mẹ những câu chuyện vui của sinh viên xa nhà; lúc nào trông cũng ngập tràn hạnh phúc. Cô thắc mắc không biết con bé “thanh trừ” nỗi buồn thế nào nhỉ; ngay cả mẹ nó cũng không chia sẻ là sao? Không ít lần tâm sự với mẹ:

- Con thấy con thật may mắn, từ nhỏ đến giờ ở môi trường nào con cũng gặp người tốt.
- Sư phụ dạy rồi, “Tướng tại tâm sinh”, môi trường của con là từ tâm của con mà ra.
- Dạ!

Người mẹ nào mà không mơ ước con mình ngoan ngoãn, khỏe mạnh và học giỏi? Cần cân nhắc thật kỹ khi gieo mầm suy nghĩ cho trẻ thơ. Một bước đi lệch là tư tưởng con trẻ xa vạn dặm với mong ước của mình. Nếu ngày xưa cô dạy con: “Con người là do khỉ tiến hóa thành” thì con gái sẽ ra sao nhỉ? Nhìn ra đường phố tấp nập vào đêm cô không muốn suy nghĩ gì nữa; vì dù sao cũng là một câu hỏi định mệnh trong định mệnh.

Cùng tác giả: