Site icon MUC Women

Nghề nông – Chuyện kể cô “ Yếm Thắm”

Nghề nông – Chuyện kể cô “ Yếm Thắm”

Nghề nông – Với cô Yếm Thắm, người phụ nữ 63 tuổi ở Kênh Mai, Phường Văn Đức, Thành phố Chí Linh, đã dành cả đời gắn bó với nghề nông. Từ làm bún, chăn nuôi lợn đến trồng lúa, mỗi nghề đều chứa đựng những kỷ niệm và tình yêu vô bờ đối với mảnh đất, cây lúa, và sức lao động giản dị

Hẳn ai trong làng Kênh Mai, Phường Văn Đức, Thành phố Chí Linh, cũng biết tới tôi Hoàng Thị Thắm – 63 tuổi. Cả cuộc đời tôi đã gắn bó cả đời với nghề nông, làm bún, chăn nuôi lợn, trồng lúa. Cái nghề nông này, nó đã và đang nuôi dưỡng biết bao thế hệ.

Những năm tháng hào hứng với nghề làm bún

Trước đây, tôi từng có một thời huy hoàng với nghề làm bún. Sáng sớm, khi gà còn chưa gáy rõ, tôi đã lọ mọ dậy, lo ngâm gạo, xay bột, đánh tày, ép bún. Những sợi bún trắng ngần, mềm mượt chẳng những nuôi sống gia đình mà còn khiến bà con trong vùng mê tít. Nhưng mà, nghề này cũng lắm gian truân! Tốn nước thì khỏi nói, mà nước thải thì đúng là nan giải. Tôi muốn cải thiện lắm chứ, nhưng điều kiện có hạn, đành ngậm ngùi “giải nghệ”.

Chăn nuôi lợn – Nghề đầy thử thách

Bỏ nghề làm bún, tôi chuyển sang chăn nuôi lợn. Nghĩ bụng nuôi con lợn chắc dễ hơn nghề bún, ai ngờ đâu cũng công phu chẳng kém. Từ lúc chọn giống, chăm sóc, cho ăn, đến khi xuất chuồng, mỗi công đoạn đều có thể khiến tôi đau đầu. Nhưng mà, thấy đàn lợn lớn nhanh như thổi, mập mạp kêu eng éc, tôi lại thấy vui. Không chỉ lo cho mình, tôi còn giúp bà con vay giống, nuôi được rồi mới trả. Thế nên, ai trong làng cũng bảo tôi không chỉ chăn lợn mà còn “chăn” cả cái tình người.

Nghề trồng lúa – Tình yêu và niềm tự hào

Nói về nghề nông, tôi lại kể về những mùa lúa. Cứ mỗi lần bước ra đồng, nhìn cánh đồng bát ngát xanh, tâm hồn tôi lại dâng trào niềm vui. Nhớ lại những cô thôn nữ ngày xưa, áo yếm thắm, nói cười rôn rã giữa cánh đồng; tôi lại thấy cuộc sống thật giản dị mà đầy ý nghĩa. Ai đó đã tự nhên gọi tôi là “Cô Yếm Thắm”. À thì, tên Thắm mà! Chấp nhận tên gọi đầy trân trọng đó; bởi với tôi, nghề nông, nghề trồng lúa, là nghề cao đẹp nhất trong lòng mình.

Trời vừa tờ mờ sáng, khi những hạt sương đêm còn vương trên lá lúa; tôi lại lục tục xỏ đôi ủng, vác cái nón mê; tay cầm chiếc sào, liềm nhỏ, ra cánh đồng quen thuộc. Mấy sào lúa nhà tôi, tuy chẳng to lớn gì; nhưng là cả gia tài, là niềm tự hào của một người nông dân chính hiệu như tôi. Nghề trồng lúa gắn bó với tôi từ thuở nhỏ, cho đến nay tóc đã pha sương mà tôi vẫn thấy lòng rộn ràng mỗi khi đứng giữa cánh đồng bát ngát.

Mùa xuân đến, lúa lên xanh mơn mởn, tươi tốt như những cô gái đôi mươi đang độ xuân thì. Đứng giữa cánh đồng, tôi thấy mình cũng tươi trẻ lạ thường; có lẽ vì nghề nông giúp tôi gần gũi với thiên nhiên, với đất trời. Mấy bác hàng xóm trêu: “Cô Thắm năm nay vẫn như thiếu nữ yếm thắm ngày xưa!” Tôi chỉ cười tủm tỉm, vừa thấy vui; vừa thấy hãnh diện vì vẫn còn duyên dáng, mà cũng có thể là nhờ cái nghề nông vất vả nhưng tràn đầy sức sống này.

Nghề nông tình yêu và công sức với cây lúa

Làm nông không đơn giản chỉ là gieo hạt, chờ thu hoạch; mà còn phải chăm bón, làm cỏ, tỉa lúa. Tôi nhớ ngày xưa, mẹ tôi vẫn dạy: “Làm ruộng như chăm con, có nâng niu mới có ăn”. Vậy nên tôi rất chăm chỉ ra đồng; tay thoăn thoắt tỉa lúa, nhổ cỏ dại lẫn trong lúa non. Cứ thế, đôi bàn tay sần sùi nhưng đầy yêu thương của tôi chăm bón để gặt hát mùa vàng.

Đứng giữa cánh đồng, tôi hít hà cái mùi thơm ngai ngái của bùn đất; mùi của cây lúa non, lòng tràn đầy niềm vui. Tôi thấy mình như hóa thành cô thôn nữ trong câu ca dao: “Thân em như chén lúa đòng đòng. Phất phơ giữa buổi nắng hồng ban mai”. Cây lúa, từ bao đời nay, không chỉ nuôi sống con người; mà còn nuôi dưỡng tâm hồn người nông dân. Tôi vẫn nhớ sự tích Thần Nông dạy dân cày cấy; vẫn nhớ chuyện bánh chưng, bánh giầy – tất cả đều khẳng định rằng, trong đất trời này, không gì quý hơn hạt gạo.

Cũng có lúc đứng giữa đồng, tay cầm sảo làm cỏ; ngước mắt nhìn những cánh cò trắng bay lượn trên nền trời xám nhẹ. Cảnh tượng ấy khiến tôi thấy lòng bình yên lạ kỳ. Chẳng cần gì cao sang, chỉ cần được gắn bó với ruộng đồng, với những giọt mồ hôi thấm vào đất, tôi đã thấy cuộc đời thật đáng quý.

Nghề nông trong thời hiện đại

Nói đến chuyện làm nông bây giờ cũng khác xưa nhiều. Ngày trước, tất cả đều làm thủ công, từ cấy mạ, bón phân, gặt hái. Nay, máy móc đã thay sức người, giúp công việc đồng áng nhẹ nhàng hơn. Thế nhưng, tôi vẫn thích tự tay làm cỏ, vẫn muốn cảm nhận sự sống đang vươn lên từ đất. Những lúc ấy, tôi lại nhớ đến hình ảnh các cô gái thôn quê ngày trước, mặc áo yếm đào, nón lá nghiêng nghiêng, vừa làm vừa trò chuyện, tiếng cười giòn tan giữa cánh đồng lúa xanh rì.

Nghề nông và giá trị vĩnh cửu

Nghề nông, với tôi, không chỉ là công việc mà còn là một phần của cuộc sống, của tâm hồn. Nó dạy tôi biết kiên nhẫn, biết yêu thương, biết trân trọng từng hạt gạo thơm dẻo. Nó cho tôi thấy rằng, dù cuộc sống có hiện đại đến đâu, con người vẫn không thể rời xa hạt cơm, bát bún. Và khi còn đó những người như tôi – những nông dân chân quê, vẫn cặm cụi giữa đồng xanh, thì cây lúa vẫn mãi là báu vật của đất trời.